Ong Seongwoo là một thằng ất ơ, một thằng trai mười tám tuổi ất ơ.
Bạn đang xem: Ất ơ là gì
Cuộc đời của anh chẳng có gì ngoài ăn, ngủ và nhảy. Vòng tuần hoàn của Seongwoo là sáng đến trường ngủ, trưa ngủ, chiều tập nhảy đến tối muộn rồi lại về nhà ngủ, chẳng mảy may quan lại tâm gì đến việc năm ni mình đã là học sinh cuối cấp, và bây giờ đã là tháng một - chỉ còn không đến nửa năm nữa là thi đại học. Một hôm, ông giáo già không thể chịu đựng được nữa, dựng Seongwoo đang mải mê đánh cờ với Chu Công vào giờ học dậy mà rống:
"Cậu cứ mãi thế này à?! Giờ muốn xe pháo hơi nhà lầu giỏi chui gầm cầu Vĩnh Tuy!?"
Thế rồi ông giáo cũng phải bỏ cuộc Lúc nhìn thấy gương mặt ngơ ngác mãi mà chưa load xong xuôi của thằng này, lập tức đuổi nó ra khỏi cửa. Seongwoo vừa đi vừa ngơ ngẩn chùi nước dãi, lẩm bẩm:" Hình như thầy vừa nhắc đến Daehwi? Ủa làm chi vậy?"
Câu lẩm bẩm của Seongwoo lọt vào tai thầy không sót một chữ, hoàn toàn bất lực, ông giáo thở dài: "Rặt một thằng ất ơ!"
.
.
Kang Daniel là một tên bỉ ổi.
Xem thêm: Launchpad Là Gì? Cách Chơi Launchpad Cơ Bản Dành Cho Người Mới Học
Chẳng biết phải dùng bao nhiêu từ ngữ để miêu tả sự bỉ ổi của tên này, Tuy nhiên cá rằng hỏi chín thằng trai thì phải tám thằng rưỡi phẫn nộ với cậu ta. Thú vui của cậu ta là đi ngang qua một đôi yêu nhau, nháy mắt với đứa nhỏ gái một phát rồi thong thả bỏ đi. Ừ, thằng này đẹp trai vãi lều, nhất khối mẹ nó luôn. Lại còn được cái cao lớn như nhỏ bò mộng, bờ vai đại dương xanh thẳm chân dài tít tắp, các cô U30 40 còn rỏ dãi nói gì mấy đứa nhỏ gái trung học.
Nhưng mà thằng này không thích có người yêu, nó chỉ chơi đùa vớ vẩn vậy thôi. Thế nên mới bị gọi là bỉ ổi.
Kang Daniel ngày ngày không có việc gì làm, chỉ đến câu lạc bộ nhảy nhót hát hò, sáng đến trường chống cằm nhìn giáo viên được vài phút rồi lại xin phép cô mang lại em ra ngoài em đau bụng/ em ốm/ em tiêu chảy,... một tỉ thứ lí vì khác nhau. Dòm cái mặt đẹp trai ấy thì cô nào mà không xiêu mang đến được, Kang Daniel cứ thế ngày ngày tiếp tục công việc làm một kẻ bỉ ổi dạo vòng quanh trường.
Một hôm đang trên đường đi từ căng tin trường lên lớp, cậu bỗng gặp một đôi phái nam nữ đứng dưới gốc cây ngân hạnh. Đứa bé gái trắng, xinc, là hot girl khối nó chứ còn ai vào đây. Còn anh chàng tê là ai?
Đầu bù tóc rối, quần áo xộc xệch, mắt nhắm mắt mở, đúng là một kẻ ất ơ.
À mà kẻ ất ơ ấy hình như là Ong Seongwoo lớp trên?
Daniel tự dưng thấy thú vị, tháng men lại gần thì nghe thấy tiếng trách móc của hot girl:
"Nè, tại sao anh lại như thế? Anh sắp thi đại học rồi đấy! Đừng có mà như thế nữa! Không ngủ thì nhảy nhót, bộ anh không có niềm đam mê hoài bão hở?"
"Anh đam mê nhảy đó thôi."
"Đừng có đùa! Dùng cái đó sao mà sống! Anh đi học ngay đi, nếu không em..."
"Em làm sao?" Có vẻ đã hoàn toàn tỉnh ngủ, Seongwoo trừng mắt. "Em là người yêu anh không có nghĩa là em có quyền kiểm soát anh. Ai cũng có sự riêng tư người khác không được phép xâm phạm. Đừng có quá phận như thế!"