khi trải qua 1 đổi thay nạm, cho dù đổi thay cụ tạo ra vị thiên nhiên tuyệt nhỏ người hầu như mang đến rất nhiều hỗn độn, tung nát.

Bạn đang xem: Cô liêu là gì

Và rồi, ta trnghỉ ngơi về việc lắng đọng nhằm suy gẫm câu hỏi vẫn qua. Tĩnh lặng – ban đầu cuộc khám phá hố thẳm bốn tưởng đầy thu ám và miên viễn. Miền trung ương linh trỗi dậy với bao nỗi khát khao.

*

Chiều chiều mắc võng đong đưaHai đầu hải dương núi bốn mùa lặng thinhNghe mưa nắng và nóng vọng trường đoản cú tìnhVà trong sâu thẳm trọng tâm linc vọng vờn

(Tâm Nhiên)

Ta muốn bơi ngược dòng, lềnh bềnh giữa muôn nhánh bèo rong trôi nổi. “Một con tín đồ trí tuệ và tỉnh giấc thức thường thấy bản thân đối nghịch lại dòng được Điện thoại tư vấn là phần đa lao lý lệ và chuẩn mực linh nghiệm tuyệt nhất của làng mạc hội” (Sayadaw U Jotika)

Ta muốn bóc ra khỏi chiếc tạp nạp, một mình nhảy múa giữa khí xuân se lạnh; vờn cợt bờ suy tư; mĩm cười với cơn gió liu riu giữa ngàn dặm lỗi ko và nhìn sâu bản thể của mình. “khi tôi sống một mình cùng với chính tôi, không hẳn quả đât khác. Tôi Gọi đó là trái đất trọng tâm linc. Tôi không xẩy ra kéo vào trái đất cần lắng nghe bắt buộc tđê mê gia vào mẩu truyện của mình.” (Sayadaw U Jotika)

Ta cũng không muốn nghe ngóng bất cứ điều gì vì càng ít nghe càng nhiều cơ hội gạn lọc ô nhiễm. Bụi cất cánh ko cần phủi bởi càng phủi nó càng cất cánh vung vít làm cho dơ thêm. Bụi con đường, vết mờ do bụi vô minc trùng trùng điệp điệp, vì vậy người ta mới phát âm cuộc đời là “chốn bụi”. Đôi khi phải ngồi lên cao tách bớt, vượt lên toàn bộ để rảo bước thênh thang.

Xem thêm: Fe Male Là Gì ? Male Và Female Thường Xuất Hiện Ở Đâu? Giới Tính Nam Nữ Trong Tiếng Anh(Sex)

Thấy có thành ko, thấy không thành có. Hiểu cũng được, ko đọc cũng được. Có hề chi do vào không khí đa chiều, trọng điểm hồn bé người bao hàm tầng số rung hễ khác nhau

*

Những cánh hoa trcầu Sảnh bao mùa bị lãng quên nay được tỉ cơ cắm vào lọ. Vẻ đẹp dung dị, nguim trinc toát lên đến lặng người.

*

Đá mòn pkhá nẻo tà dương

Nằm nghe nước bè đảng khóc chừng cuộc chơi

Ngàn năm vang một nỗi đời

Gió chuyển cuộc lữ lên lời viễn phương

Đan sa rã mộng phi thường

Đào tiên trụi lá bên đường tử sinh

(Tuệ Sỹ)

Đang thịnh bỗng suy. Tàn rụi. Nhỏng ánh sao xẹt ngang bầu trời. Mầm móng vô thường hiện hữu mọi lúc, mọi vị trí. Cuộc nhân sinch ngắn ngủi. Ta hối hả đi tìm cái đẹp giữa thế giới hữu thể và vô thể; ngắm vầng trăng núp sau đồi; uống vài bình thường trà; phát âm dăm câu thơ; bỏ lại sau sườn lưng một trời lao xao, một thủa lận đận:

Ta về núi nghe muôn chim ca hót

Ngắm vầng trăng tịch tĩnh lú sau đồi

Dăm bạn hữu dăm chung trà thi tứ

Xa thị thành xa nhỏ ncầu lao đao

(Lê Diễm Chi Huệ)

*

Ta dừng lại một chiều bên quán khách

Nghe thời gian chầm chậm bóng xuân đi

Rũ vai áo xanh hồn theo lối gió

Ngàn mây cất cánh chở cả bóng tà huy

(Mặc Pmùi hương Tử)

Uống cạn tách trà. Vị chát quyện trong hương thơm vị cô liêu khiến hồn ta run rẩy. Bất tận ngôn!

03.04.2017

Lê Diễm Chi Huệ

Trích dẫn:

-Thiền sư Sayadaw U Jotika, Snow in the Summer. Thích Thiện Minh dịch Việt

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *